Tweet
Like page ở đây
Các bài viết liên quan:








2 ý kiến dành cho “Ôi Triều Tiên! Ôi Trung Quốc!”
Ý kiến bạn đọc
Bài cùng chuyên mục
- Phim: Tòa án công lý
- Argentina – Croatia: 0 – 3
- Nghệ sĩ nhân dân Trung Đức trải lòng về Pháp Luân Công
- Cô bé nhớ được cả 52 lá bài
- Nằm liệt giường 12 năm đứng dậy được nhờ luyện tập khí công
- Non sông dễ đổi, bản tính có thể dời?
- U20 Việt Nam – U20 New Zealand
- Vụ Đồng Tâm: Video trao đổi người bị bắt
- 10 tác dụng khi uống nước chanh với mật ong buổi sáng
Bài mới đăng
- Sejong: Vị Vua được tôn kính nhất trong lịch sử Hàn Quốc
- Lịch sử hồ Gươm
- Tây Tạng hùng mạnh nhờ kính ngưỡng Phật Pháp, đánh chiếm cả Kinh thành Trường An
- Nghị định 168: ‘Tài tình’ đến thế là cùng
- Văn hóa cổ truyền là linh hồn của người Việt
- Từ anh học trò mất mẹ đến danh y chữa bệnh không nhận tiền
- Ghi chép lịch sử về người sống thọ nhất trên 400 tuổi
- “Lò tiến sĩ” Kim Đôi cùng hàng loạt kỷ lục khoa bảng
- Lịch sử rạp hát cải lương đầu tiên của Việt Nam
những câu chuyện xung quanh hai quốc gia này that khiến cho tôi có nhiều suy nghĩ về những con người song ở những vùng đất đó, họ là những con người kiên cường, họ đã từng sợ hải tột cùng, và khi vượt qua giới hạn đó, họ trở lên những con người kiên cường.Trên kênh TED , tôi có nghe về một cô bé triều tiên đã trốn thoát khỏi chế độ cộng sản độc tài triều tiên như thế nào, có lẽ cô và nhiều bé gái khác cũng có hoàn cảnh tương tự, cô đã phải học biết bao nhiêu tiếng ngoại ngữ để có thể sinh tồn, đầu tiên là tiếng trung, sau rồi tiếng anh… , hay câu chuyện về cô gái triều tiên 21 tuổi sau khi trốn thoát được, chứng kiến mẹ cô bị bắn chết chỉ vì mẹ cô xem bộ phim Hollywood,… từ trong trái tim tôi , đã khóc cho những số phận bi thảm này. Tôi cũng sâu sắc nhất với đất nước trung quốc, một đất nước có bề dày văn hóa truyền thong dày những 5000 năm, một đất nước mà trong lịch sử xuất sinh vô số anh hung và bậc vĩ nhân, mỗi triều đại đều xuất hiện những hào kiệt anh hung, tôi thích xem hay đọc lại những câu chuyện về văn hóa truyền thong trung quốc, thế nhưng từ khi đảng cộng sản trung quốc lên nắm quyền trong 80 năm qua, một thời kf lịch sử đầy hận thù và đổ máu, 80 triệu người dân bị chết, đến thảm kịch sinh viên trên quảng trường thiên an môn, đến cuộc bức hại học Viên Pháp Luân Công. Bạn thử nghĩ, cái chết đằng sau những thảm kịch này chỉ đơn giản là gì? những người nói lên quan niệm hay phê phán những yếu điểm của đảng thì đảng cho vào tu, cho đến chết,… có nhiều câu chuyện bi thảm khi tôi đọc cửu bình, hay quyền tự do dân chủ của sinh viên, hay là niềm tin vào Chân Thiện Nhẫn của học viên Pháp Luân Công , chỉ đơn giản là làm người tốt, và đảng sợ rang điều đó có nghĩa là không tin vào đảng. Tôi không thấy căm thù cái đảng ác độc này, nhưng tôi thấy cái đảng này thật đáng thương. Nhưng bên cạnh đó,những con người mới lại được tôi luyện, kiên cường hơn. Những con người ấy, họ là những người của tương lai.
Không phải đảng sợ răng điều đó có nghĩa là không tin vào đảng, mà là bọn chúng bản chất của bọn chúng tà tà ác, xấu xa, mà tà ác xấu xa rất ghét và sợ cái tốt đẹp, đó là lý do chúng đàn áp PLC.